Từ khóa
BULONG - ỐC VÍT DỤNG CỤ ĐIỆN CẦM TAY HÀNG CAO CẤP DỤNG CỤ CẦM TAY DÙNG KHÍ NÉN |
25-04-2017 18:01
Cao nhân thời Tam Quốc nào khiến cả Tào Tháo cũng phải nghiêng mình kính nể? (Phần 1)
Bói mà biết được căn bệnh do ma quỷ làm ra, bói mà biết được vật đậy trong hộp kín trăm lần không sai, bói mà biết được thiên cơ và có khả năng “cải tử hoàn sinh”… Quản Lộ chính là người đã để lại nhiều câu chuyện ly kỳ, bí ẩn nhất thời Tam Quốc nhờ tài đoán mệnh nổi tiếng của mình.
Thiên tài từ thuở hàn vi
Thời Tam Quốc (220 – 280) có một vị thầy bói tên là Quản Lộ, tự Công Minh, quê Bình Nguyên nước Ngụy, nay là phía Tây Nam Tỉnh Sơn Đông. Ông có dung mạo xấu xí, thích uống rượu, tính khí bất định. Là người tinh thông bát quái, phán đoán không việc nào không trúng, khắp thiên hạ đều bái phục.
Thuở nhỏ Quản Lộ đã thích thiên văn, có đêm nằm ngửa mải mê nhìn sao trên trời không ngủ. Ban ngày, những khi chơi đùa với bạn, Lộ cũng thường vạch đất vẽ bầu trời chia chỗ này mặt trăng, chỗ kia mặt trời cùng vị trí các chòm sao. Lớn lên ông tinh thông lý số, giỏi dịch học, phán đoán không việc nào không trúng.
Quản Lộ, người biết trước thiên cơ tạo hoá thời Tam Quốc. (Ảnh minh hoạ: Internet)
Thoạt đầu Lộ nhận Quách Ân tự Nghĩa Bác làm thầy học, đọc sách Chu Dịch, chỉ học có mấy ngày mà những điều ông đề xuất làm cho thầy Quách Ân cũng phải lúng túng, không biết phải trả lời như thế nào. Chưa đầy một năm, thầy Quách Ân lại tôn Lộ lên làm thầy, học tập về thiên văn.
Lúc thành người lớn, ông đã có thể hiểu rõ cái đạo lý của Chu Dịch, thiên văn, phong thuỷ, bói đoán, xem tướng, không gì không tinh thông. Tính vốn rộng rãi, được nhiều người ưa, ghét mà không thù, yêu mà không khen, thường muốn lấy đức báo oán. Thường nói: “Trung, hiếu, tín, nghĩa là gốc rễ của con người, không thể không xem trọng; trong sạch, thẳng thắn chỉ là vẻ ngoài hão rỗng của kẻ sĩ, không đủ để xem trọng“. Quản Lộ thờ cha mẹ có hiếu, thật thà với anh em, tin yêu bạn bè, đều tỏ rõ lòng nhân hòa, cả đời không có chỗ thiếu sót. Kẻ sĩ bình luận, kẻ già cũng chịu phục.
Bấy giờ trong trường học có hơn 400 học trò trong nước và phương xa đều phục tài của Lộ. Lang Nha Thái thú Đan Tử Xuân nhã nhặn có tài, nghe nói Lộ là người tài của một trường, muốn được gặp, cha Lộ liền sai Lộ đến báo. Hội lớn có hơn trăm tân khách, người ngồi trong hội là những kẻ sĩ giỏi ăn nói, Lộ hỏi Tử Xuân: “Phủ quân là kẻ sĩ nổi tiếng, lại có vẻ tôn quý, Lộ còn tuổi nhỏ, mật chưa cứng cỏi, nếu muốn nhìn nhau, sợ mất phách vía, xin uống ba thăng rượu ngon trước, rồi mới nói chuyện“. Tử Xuân cả mừng, bèn rót ba thăng rượu ngon, Lộ uống một hơi hết.
Đan Tử Xuân không ngờ Quản Lộ tuổi trẻ tài cao, ứng đáp như thần vậy. (Ảnh minh hoạ: Internet)
Lúc này Lộ mới nói: “Nay muốn đối đáp với Lộ, giống kẻ sĩ ngồi bốn phía của phủ quân chăng?” Tử Xuân nói: “Ta muốn tự mình cầm cờ đánh trống ngang nhau với ngươi“. Lộ trả lời: “Lúc đầu đọc kinh Thi, Luận ngữ, sách Dịch, sức học nông cạn, chưa dẫn giải được cái Đạo Thánh nhân, chưa bày được việc của thời Tần, thời Hán, chỉ muốn bàn về việc quỷ thần, kim mộc thủy hỏa thổ thôi“. Tử Xuân nói: “Đấy là những đạo lý khó nhất, mà ngươi cho là dễ sao?”. Do đó bắt đầu bàn luận rôm rả, lại bàn qua thuật số âm dương, lời lẽ như cánh hoa trôi, như cành lá mọc, dẫn ít sách vở của Thánh nhân nhưng chọn nhiều việc thực của thiên nhiên.
Tử Xuân và bọn kẻ sĩ cùng bắt bẻ, lời lẽ sắc bén, nhưng Lộ đối đáp từng người một, từ sáng đến tối, không kịp ăn uống. Tử Xuân bảo mọi người rằng: “Người này tuổi nhỏ mà có tài lớn, nghe lời bàn của hắn, thật giống bài phú Thiên tử đi săn của họ Tư Mã, thế nhưng có khí hùng tráng cao lớn, chất anh hào tốt đẹp, tất biết rõ được cái biến hóa của thế đất hình trời, không chỉ giỏi lí lẽ thôi đâu“. Từ đó trở đi tên tuổi ông lừng lẫy ở Từ Châu, lúc ấy Quản Lộ mới 15 tuổi, được người đời xưng tụng là ‘thần đồng’.
Tài đoán mệnh khiến Tào Tháo nghiêng mình kính phục
Có lần Tào Tháo trong lòng lo lắng, không hiểu có chuyện sẽ xảy ra nên phát bệnh nặng, thuốc thang thế nào cũng không bớt. Nhân dịp có quan Thái sử Thừa là Hứa Chi từ Hứa đô đến Nghiệp quận thăm, Tháo cho vời vào hỏi chuyện xem có người nào giỏi về bói dịch không. Hứa Chi liền tiến cử Quản Lộ và đem những chuyện về người này thuật cho Tháo nghe. Tháo mừng rỡ vô cùng, vội cho người đến Bình nguyên triệu Quản Lộ về.
Quản Lộ đến nơi được Tháo nhờ gieo quẻ để đoán bệnh. Một lát sau Lộ nói: “Ngài mắc phải ảo thuật của Tả Từ rồi, nhưng không có gì đáng ngại đâu”. Nghe xong, Tháo thở một hơi dài khoan khoái như vừa trút xong một gánh nặng.
Đoạn Tháo nhờ Lộ bói một quẻ để xem việc thiên hạ, Quản Lộ lại gieo quẻ rồi đoán:
“Ba tám ngang dọc
Phía nam định quân
Lợn vàng gặp cọp
Bị gãy một chân”.
(Trong trận chiến sau này chiếm Hán Trung của quân Thục Hán, tướng Hoàng Trung uy dũng dùng kế chém chết Hạ Hầu Uyên của Tào Nguỵ, chiếm núi Định Quân.)
Lão tướng Hoàng Trung giết chết đại tướng Tào Nguỵ – Hạ Hầu Uyên trên núi Định Quân.
Khi Tháo hỏi về hậu vận con cháu thì Lộ cho biết:
“Trong cung sư tử
Được yên thần vị
Đạo vương canh tân
Con cháu đại quý”.
Tuy nhiên vì là cách nói không chính diện và minh xác cụ thể, nên Tháo thấy còn mập mờ, muốn hỏi thêm cho kỹ thì Lộ nói:
“Số trời mông mông không thể đoán được.
Đợi sau này sẽ ứng nghiệm”.
(Quả nhiên, sau này Tào Phi, con trai cả của Tào Tháo lên ngôi Hoàng đế). Lúc này Tháo không dám hỏi nữa và ngỏ ý muốn phong quan cho Quản Lộ. Lộ từ chối và giải thích:
“Tôi tướng cùng, vì xương trán không phải “chủ cốt”, con người không phải “thủ tinh”, sống mũi không có “lương trụ”, chân không phải kiêu “thiên căn”, lưng không “tam tháp”, bụng thiếu “tam nhâm”, nên chỉ có thể trừ ma quỷ, chứ không thể trị được thiên hạ”. Tháo lại hỏi: “Vậy ngài thử đoán xem tướng của tôi thế nào?”
Quản Lộ khôn khéo trả lời: “Ngôi nhân thần đã đến cực phẩm còn phải coi tướng làm gì nữa?” Tháo còn cố hỏi, nhưng Lộ chỉ cười không đáp. Thấy vậy, Tháo bảo Lộ xem tướng các quan văn võ đang ngồi xem thế nào. Lộ nhìn qua một lượt rồi nói: “Đều là bày tôi đời trị”.
Tháo lại hỏi thăm tình hình hai xứ Đông Ngô, Tây Thục, Lộ cho biết: “Đông Ngô sắp mất một viên đại tướng, còn Tây Thục thì sắp đem quân xâm phạm biên cương”.
Lỗ Túc qua đời, Trương Phi và Mã Siêu dẫn đại quân áp sát biên giới, quả đúng như lời mà Lộ nói.
Tháo còn đang nghi hoặc thì đã có quân vào báo: “Đô đốc Đông Ngô trấn thủ ở Lục Khẩu là Lỗ Túc đã từ trần”. Tháo giật mình vội cho quân thám thính Hán Trung. Hai ngày sau thám tử về báo: “Lưu Huyền Đức sai Trương Phi và Mã Siêu đóng quân ở Hạ Biện, có ý muốn đánh chiếm quan ải”.
Tháo nổi giận, định xua quân vào Hán Trung tử chiến, bèn nhờ Lộ bói xem một quẻ xem cát hung thế nào. Lộ gieo quẻ rồi nói: “Đại vương đừng vội động binh, vì mùa xuân tới đây Hứa Đô thế nào cũng bị một trận hỏa tai dữ dội”.
Tháo thấy mọi việc Quản Lộ nói đều đúng cả nên không dám xuất binh. Về sau quả nhiên Hứa Đô bị một trận hỏa tai lớn do Kim Vy, Vi Hoảng và Cảnh Kỷ làm phản mưu “diệt Tào hưng Hán” nhân ngày lễ Nguyên tiêu. Dẹp loạn xong, Tháo đem vàng ngọc trọng thưởng cho Quản Lộ, nhưng ông từ chối và xin được về quê.
VẬT TƯ HẢI ÂU
KHƠI NGUỒN ĐAM MÊ - SÁNG TẠO CUỘC SỐNG
Bản inNgười gửi / điện thoại
CÁC BÀI MỚI HƠN
CÁC BÀI CŨ HƠN
|
Đang truy cập: 438 Trong ngày: 605 Trong tuần: 1315 Lượt truy cập: 62860128 |